Tin HOT

Quốc Huy là con trai út trong một gia đình 4 người. Căn nhà nghèo có ba, có bà nội, có chị gái, có Huy nhưng lại thiếu vắng hình bóng của người mẹ. Ba là trụ cột của gia đình, sống trong cảnh gà trống nuôi con, mình ba quần quật làm việc không ngừng nghỉ và chăm luôn người mẹ già tuổi đã xế chiều. 

Công việc của ba Huy không ổn định. Bình thường, chủ thầu có việc thì gọi ba em đi theo làm hồ, còn khi thất nghiệp thì ai thuê gì ba em làm đó, kiếm từng đồng từng cắc, chắt chiu để đem về, lo miếng cơm cho 3 thành viên nằm ngoài độ tuổi lao động. Nếu ngày nào không ai thuê mướn gì thì cả nhà chỉ biết ăn cơm không. Đồ đạc trong nhà em cũng không có gì quý giá, đa số là được họ hàng cho lại, từ chiếc bàn đến cái ghế. 

cha-la-diem-tua-moi-ngay-cho-con
Để có được nét chữ đẹp như hiện tại, ngày nào, Huy cũng nằm ra sàn nhà để luyện viết.
Bao nhiêu khó khăn chồng chất lên đôi vai người cha khi phải một mình gồng gánh nuôi các con nhỏ, thiếu vắng bàn tay của người vợ. Huy còn bé, chưa thể hiểu hết hoàn cảnh của mình, không ít lần em hỏi chị gái về mẹ. Thương em, chị gái Huy cũng chỉ biết động viên, an ủi cậu bé. Ở địa phương, ai cũng thương tình trước hoàn cảnh khó khăn của gia đình Huy. Có đồ gì cũ mà vẫn dùng được, người ta đều đem đến cho em, từ bộ quần áo đến quyển sách, tập vở.
Vắng người vợ, người mẹ, bữa cơm trong gia đình cũng không thể trọn vẹn. Thấu hiểu nổi lòng của các con, ba của Huy luôn cố gắng dành thời gian chăm lo cho hai chị em. Mỗi khi đi làm về, ba lại dành thời gian hướng dẫn hai chị em học bài và tự chăm sóc bản thân. Sống trong cảnh thiếu thốn cả về vật chất lẫn tinh thần nhưng chị em Huy đều ngoan ngoãn và biết nghe lời. Huy và chị cũng là những đứa trẻ ham học. Vì không có góc học tập riêng nên các em thường chia nhau mỗi đứa một góc nhà và nằm ra sàn để học bài. 
Huy học rất chăm. Tuy phải đi bộ gần 20 phút để tới trường với cái áo sơ mi ướt đẫm mồ hôi, nhưng em không bao giờ nản chí. Ngày nào Huy cũng đến trường đúng giờ và rất hiếm khi vắng học. Mặt khác, cậu bé lại viết chữ rất đẹp. Để có được điều này, tối nào cậu cũng nằm ra sàn tập viết đi viết lại một đoạn trong sách Tiếng Việt mình tâm đắc khi học ở lớp. Nhìn cách cậu bé nắn nót từng chữ trên tập vở trắng, ai cũng cảm phục trước nghị lực, sự hồn nhiên của em. Mong sao cho mọi điều tốt đẹp đến với Quốc Huy.